Với tôi, Đà Lạt là vùng đất thánh luôn nhẹ nhàng chào đón, ôm ấp tôi vào lòng với rất nhiều yêu thương. Và nơi đây chính là nơi khởi động cho bản thân nguồn năng lượng, “bật mood” sau thời gian hết pin, đồng thời kiến tạo cho nhiều hoài bão, ước mơ.
Để kể những điều thú vị chỉ có ở Đà Lạt thì không biết kể đến bao giờ mới hết. Nhưng đơn giản là thế này: Một vùng đất khí hậu se lạnh, không khí trong lành; cảnh sắc đẹp đến nao lòng với bốn mùa hoa khoe sắc; những nụ cười hiền của bao ông bà, cô chú; ẩm thực ăn một lần nhớ mãi.
Tôi đã đi Đà Lạt 4 lần trong 2 năm, nhưng phải nói, chưa bao giờ tôi cảm thấy cũ hay chán Đà Lạt cả. Khi ngồi đây và viết lại những dòng này, tôi nhắm mắt nhớ lại từng khoảnh khắc trong những chuyến đi, từng khung cảnh tôi đã đi qua, những ngọn núi, đồi chè, đồi thông, vườn hoa, dòng sông, thác tung bọt trắng xoá, những con đường dốc ngược – trong lòng thật sự trào dâng lên một cảm giác xúc động lạ kỳ.
Không phải chỉ vì tôi, bạn bè, và người thân đã cùng nhau khám phá trọn vẹn một miền đất bình yên nên thơ, mà còn bởi chúng tôi đã thật sự cảm nhận được nhịp đập, được hơi thở của con người, cảnh sắc và núi rừng của Đà Lạt nói riêng và Tây Nguyên nói chung. Chúng tôi đã chạm vào được phần nào vẻ đẹp lãng mạn, gần gũi, kỳ vĩ, và phóng khoáng nơi đây.
Ngay lúc này, tôi có thể thuật lại cho các bạn hành trình đi Đà Lạt cùng gia đình mà tôi nhớ nhất, chỉ trong 4 ngày 3 đêm ngắn ngủi nhưng đầy ắp trải nghiệm – mà nếu bạn là một người say mê những chuyến đi, say mê sự lãng mạn và yêu thiết tha đất nước Việt Nam mình – thì chắc chắn, bạn cũng sẽ chẳng thể cầm lòng mình mà lên kế hoạch ghé thăm vùng đất tuyệt vời này.
Đó là thời điểm tháng 3/2022, Đà Lạt khoác lên mình màu hoa phượng tím. Sau khi dịch Covid-19 tạm ổn, tôi và gia đình đã lên kế hoạch “đi trốn” ở Đà Lạt. Tôi và chị gái chọn chuyến bay đi từ Sài Gòn tới sân bay Liên Khương, xuất phát lúc 5h sáng. Còn anh trai và gia đình tôi đi từ Đà Nẵng tới sân bay này. Đầu miền Nam, đầu miền Trung cùng “giao thoa” tại sân bay với cái lạnh 13 độ.
Chúng tôi chọn ở homestay sườn núi đường Đặng Thái Thân để ngắm được sự hoang sơ của núi đồi, sự lãng mạn của các nhà lồng và những nét thơ riêng có ở Đà Lạt. Đón chúng tôi bằng sự niềm nở, chị chủ home sau khi giới thiệu về gian nhà, đã kể rất nhiều điều về văn hoá, nét đẹp của Đà Lạt qua chất giọng trầm ấm, thân thiện.
Qua những lần đi Đà Lạt, tôi thêm mến tính cách của con người nơi đây. Bởi đó là sự chắt lọc, hòa quyện phẩm chất mọi vùng miền: Một chút tính thật thà, hồn nhiên của người dân tộc thiểu số bản địa, với nét tế nhị, trọng lễ nghĩa của người miền Bắc; vẻ suy tư, trầm mặc, người Huế; tính cần cù, cương nghị của người Quảng Nam, Quảng Ngãi; nét đôn hậu, phóng túng của người phương Nam.
Theo vietbao.vn